Đúng là một ngày đau đầu nhức óc bởi những khách hàng phải nói là “củ chuối” hết sức. Trời đã như thiêu như đốt dưới cái nắng cháy da cháy thịt 40 độ của thủ đo. Lại còn dịch bệnh vắng heo vắng hắt. Vậy mà khách hàng chẳng hiểu chẳng thông cảm cho mình gì cả.
Khách thứ nhất, Anh mua 01 dấu nhảy số tự động 6 số và 1 dấu sao y bản chính. Anh thắng mắc hết thông số nọ rồi đến chi tiết kia. Sau 2 ngày tận tình tư vấn anh đã xác nhận đơn hàng. Yêu cầu xuất hóa đơn đỏ bên mình cũng xuất đủ. Giao đến địa chỉ anh gửi để nhận hàng. Thì anh báo anh bên Long Biên cơ không phải Hoàng Mai; Hoàng Mai là công ty sáng mai em ship cho anh nhé. Anh ship vẫn rất bình tĩnh nhẹ nhành đáp: Em có đơn bên Long Biên giờ em ship luôn cho anh nhé. Quả như trời đánh bên tai: Không em mai anh mới nhận được. Nhận được đơn hoàn từ ship về thì cũng là lúc nhận được tin nhắn của khách. Em ơi xuất hóa đơn đỏ cho anh chưa gửi anh xem. Sau khi gửi anh xanh rờn nói kế toán anh không chấp nhận. Anh ơi là anh! Em đến lạy anh , không lấy hàng thì anh nói luôn đi cho xong. Anh hành em và nhân viên ship khốn khổ khốn nạn chưa kể cáí hóa đơn đỏ phải hủy.
Khách thứ hai, Anh đặt một con dấu chữ ký kèm các thông tin và 1 dấu tên kèm số điện thoại. Sau khi lên market gửi anh đúng 1 ngày sau mới duyệt market. Anh yêu cầu sửa đúng 5 lần: Nào thêm lọ, bỏ chai kiểu như “tiền ít mà muốn dùng đồ hiệu”.Anh nói nhắn bên em cái bao nhiêu là tin nhắn của các đơn vị khắc dấu khác nó hiện lên giá rẻ hơn bên em nhiều. Mình đã cố gắng giải thích về chất lượng con dấu và cũng nói bên em thiết kế gửi anh sửa rất nhiều lần rồi. Anh xác nhận đơn hàng giúp em không sếp em la em. Khách hàng vui tính buông luôn câu: “Thiết kế thì đơn giản ý mà”. Ối! Anh ơi. Em cạn lời luôn. Sau khi nhẹ nhàng các kiểu! các kiểu anh đã xác nhận đơn hàng nhưng đòi thêm lọ mực tặng. Thôi thì em làm cho anh để giải đen vậy.
Đúng là khách thì cũng khách nọ khách kia. Nhưng thời tiết này mà gặp lấy 3 khách như các anh em đến bỏ nghề mất.
Hãy là những người mua hàng văn minh!